Tôi không tin bạn là hoàng tử

-
ngày nhà nhật buồn bã cũng sẽ qua, tôi lại đi học trên tuyến đường khổ cực.

Bạn đang xem: Tôi không tin bạn là hoàng tử

Đôi chân tôi nặng nề như không thích bước. Không hiểu biết sao, giác quan sản phẩm 6 của tôi lại có linh cảm xấu – một ngày tồi tệ. Nhưng lại thôi, cứ kệ cho qua đã. Và nạm là tôi nỗ lực nâng từng bước chân nặng nài như trái tạ cho tới mái trường với linh cảm có hiểm họa giống như có đá lâm vào cảnh đầu tiễn tôi đithăm người lớn tuổi và ngồi ngắm gà khỏa thân vậyQuả nhiên, trực giác của mình không sai. Vừa cách gần tới trường thì một bọn du côn tới ngăn đường tôi lại. Nói du côn nỗ lực thôi nhưng có phải nam nhi đâu ! là một trong những lũ phái nữ sinh lớp 12, đôi mắt rực lửa như muốn nạp năng lượng tươi nuốt tươi tôi vậy.Tôi vai trung phong trạng vốn không xem xét nên vẫn cứ tiếp tục đi tới. Vừa cách thêm một bước, tôi đã trở nên một chị có vẻ như là đầu sỏ xuất kho sau có tác dụng tôi xẻ bịch xuống đất. Cô bé đầu sỏ gằn giọng hỏi tôi :- mi là Lam Ánh Tuyết bắt buộc không ? Sao thấy đàn tao lại không xin chào hả ?Tôi đau điếng, ngước mắt lên nhìn. Đôi mắt chị ta lườm tôi có tác dụng tôi vạc run. Tôi gắn bắp vấn đáp chị ta :- Dạ...vâng! Em là...Lam Á...n...h...Tuyế...t. – Tôi gượng gập dậy, hỏi :- Chị...tìm...em...có bài toán gì...không?Vừa nói chấm dứt lời, chị ta bước tới gần tôi cùng hỏi :- Mày lần khần tao là ai sao ? ... ~~~~~~CHÁT~~~~~~Tôi vừa chấm dứt lời chữ « ko ...», chị ta đã tát tôi một cái. Má tôi đỏ ửng lên, rát vì cái tát vừa rồi. Chị ta bước đến nói với tôi :- Tao là Kim Dương Nguyệt, người đẹp số 2 của trường. Mày new lớp 11 mà đã dám chiếm phần danh người đẹp số 1 của trường. Hừ... ! ngươi qua phương diện tao nhanh thật đấy ! Tao sẽ mang đến mày biết vị của một trận đòn tội dám qua khía cạnh Kim Dương Nguyệt này !Nói xong, chị ta giơ tay ra hiệu cho bọn đàn em tiến tới.Thôi rồi , thay là cuộc sống của Lam Ánh Tuyết này sẽ kết thúc tại đây sao ? huhuhuhuhu ! Tôi không thích được vinh diệu nêu tên trên mục « ... Cửa hàng chúng tôi vô cùng thương tiếc nuối .... » đâu, huhu...Bỗng dưng, một luồng tà khí còn kinh hoàng hơn cả mấy chị du côn ùn ùn kéo tới. Bạn tôi ớn lạnh. Tôi quay trở lại nhìn, thì ra là một chàng trai ngập cả sát khí. Cậu ta gồm mái đầu xanh lam giỏi đẹp, đôi mắt màu nâu ánh lên vẻ ngay cạnh khí... Cậu ta khá đẹp mắt zai chứ bộ.Không hiểu sao, từ thời điểm hắn tới, mấy chị du côn đứng im như tượng (bệnh mê trai trên đây mà, hic), Cậu ta đặt chân đến gần chị đầu sỏ, nhếch mép nói :- Lớp 12 kéo đàn đàn bè phái lũ đi tấn công một bé nhok lớp 11 ko thấy nhục à ?Chị đầu sỏ đứng yên người, khuôn mặt trắng hồng – trắng bệch – Đỏ ửng – Tím tái. Chị ta ngượng ngịu chỉ định cho bọn em lui về.

Xem thêm: Phim Nữ Cảnh Tác Chiến, Trọn Bộ, Nữ Cảnh Tác Chiến

Thoát rồi, tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi quay sang định cảm ơn dẫu vậy hắn đã từng đi đâu mất tiêu. Cậu ta như một bóng ma vậy. Gớm quá ! thốt nhiên tôi ghi nhớ ra còn bắt buộc tới trường. Tôi vội, chạy thục mạng tới lớp. Cũng may là vừa kịp cơ hội trống vào. Cái Vân – đồng bọn nhất của mình quay thanh lịch thắc mắc:- Mày làm cái gi mà hiện giờ mới cho tới ?- Tao... Bị bọn con gái lớp 12 chặn đường ! – Tôi ấp úng rồi nói toẹt ra luôn.- ngươi có làm thế nào không ? gồm bị thương ở đâu không ? – cái Vân băn khoăn lo lắng hỏi dồn.- không ! – Tôi vấn đáp gỏn gọn.- đồ vật gi ? Mày nghịch tao à ? mày là dị nhân chắc ? làm sao mày ngược lại được với lũ đàn bà lớp 12 chứ ? – loại Vân ngạc nhiên, trố ánh mắt tôi.- Vân ! trong giờ học tập không được thì thầm ! – Cô Nga kể làm loại Vân giật mình. Mẫu Vân lại ngồi xuống bình tâm nhưng khi cô không nhằm ý, này lại tra hỏi tôi như công an tra hỏi phạm nhân. Cuối cùng, tôi cũng ko thể chịu nổi liền nói luôn :- Có người đã cứu vãn tao ! – Tôi nói mang lại thôi mẫu cảnh tra hỏi.- Ai, là trai tốt gái ? Lớp nào ? Địa chỉ ? Số smartphone ? các thành tích học tập thay nào ? công ty giàu or nghèo ? – ngờ đâu cái Vân còn tra hỏi một giải pháp dồn dập hơn bắt đầu ghê chứ.- Là bé tra...- Đẹp trai ko ? tuổi tác ? .... – Tôi chưa kịp nói nốt chữ « Trai » thì dòng Vân đang nhảy vạo họng tôi hỏi tiếp. Sao này lại phải tra hỏi ghê chũm nhỉ ? tín đồ đó cứu vãn mình chứ bao gồm cứu nó đâu nhưng mà nó nóng sắng nỗ lực không biết.- Tao không quen cậu ta. Chỉ là vô tình . – Tôi trả lời làm nó thuyệt vọng não nề.Tự nhiên gồm tiếng đàn ông huýt sao liên tục. Tôi tò mò bước ra trước cửa. Ôi trời, một cô bé nhan sắc cực kỳ xinh rất đẹp (chỉ ngang tôi thôi) đặt chân tới trước của lớp tôi. Rõ sống trường cơ mà cô ta còn nhuộm tóc rubi màu nắng, mang váy lâu năm tới chân. Tôi tức ơi là tức. Tự trước tới giờ chưa xuất hiện đứa phụ nữ nào đủ nhan nhan sắc để đối đầu với tôi đâu ! Vậy mà lúc này một con nhỏ dại từ đâu lù lù tại đây (chui ra trường đoản cú đâu thế không biết).Vậy là nằm trong bảng tin của ngôi trường chữ « người đẹp 1 Ánh Tuyết » của mình lại bị thêm đuôi « ... VS Kim Liên » Tôi tức đến mức mắt thay đổi màu, đầu bốc khói tới chỗ rồi. Từ nay tôi đã có địch thủ là con nhỏ dại Kim Liên – Lê Kim Liên.Sau một tuần khảo sát về lai định kỳ của con nhỏ đó, tôi có những tin tức trong sổ như sau :BẢN THEO DÕI TUYỆT MẬTVỀ ĐỐI THỦ CẠNH TRANH- Tên đầy đủ : Lê Kim Liên- Tuổi : 17- Ngày sinh : 1/7/ ko rõ- Tên tía : Lê Hoàng Tuấn - công việc và nghề nghiệp : Giám đốc.- Tên chị em : Lê Kim Anh - nghề nghiệp và công việc : Phó giám đốc- thương hiệu anh : Lê tao nhã - nghề nghiệp và công việc : HS lớp 12- Lê Kim Liên :+ sắc đẹp : Tốt+ tính nết : Ko rõ. Hơi (cho đại)+ Đảm đang : Ko rõ. Tương đối (đại nốt)+ học hành : Xuất xắc (được lắm)+ Ăn nói : chọc ngoáy (giống hệt mình)Hết !!!Haizz... Con nhỏ tuổi Kim Liên đó chính xác là đối thủ nặng kí mà.Cảm ơn các bạn đã dành ra chút thời gian để đọc truyện của mình... ^_^