Từ khủng hoảng đến hòa bình

-

Soạn bài thách thức thứ hai: sáng tạo cùng tác giả cụ thể SGK ngữ văn 6 tập 2 Kết nối học thức với cuộc sống đời thường với đầy đủ lời giải toàn bộ các câu hỏi và bài tập


Sáng tạo sản phẩm nghệ thuật

Câu hỏi (trang 103 SGK Ngữ văn 6 tập 2)

Từ cuốn sách yêu thích, hoàn toàn có thể sáng tạo các sản phầm nghệ thuật mới, chẳng hạn: sáng tác thơ, nói chuyện sáng sủa tạo, vẽ tranh thể hiện một số chi tiết, nhân vật kỷ niệm hoặc minh hoạ mang đến chuỗi sự khiếu nại (truyện tranh).

Bạn đang xem: Từ khủng hoảng đến hòa bình

Phương pháp giải:

Các em lựa chọn cuốn sách tôi đã đọc và hâm mộ sau đó có thể vẽ tranh, có tác dụng thơ để minh họa mang lại cuốn sách này.

Lời giải bỏ ra tiết:

Các em chọn cuốn sách mình đã đọc và thương mến sau đó có thể vẽ tranh, làm cho thơ nhằm minh họa đến cuốn sách này.

Tham khảo một số sản phẩm của các bạn học sinh:

*


chuyển động 2


Video gợi ý giải


Câu hỏi (trang 104 SGK Ngữ văn 6 tập 2)

Viết bài văn trình diễn ý loài kiến về một hiện tượng đời sống được gợi ra tự cuốn sách đang đọc.

Xem thêm: Nhõng Nhẽo Tiếng Anh Là Gì ? #Shorts Meaning Of Nhõng Nhẽo In Vietnamese

Phương pháp giải:

Em đọc kĩ bài viết tham khảo vào SGK trang 104 để biết cách làm bài.

Gợi ý:

- Nêu được tên tác giả

- Nêu được hiện tượng đời sống gợi ra từ cuốn sách đó và nêu ý kiến của em về hiện đó

- Sử dụng được lí lẽ và bằng chứng để làm rõ hiện tượng.

Lời giải bỏ ra tiết:

Bài tham khảo: 

sau thời điểm đọc tác phẩm Cô bé bán diêm của nhà văn An-đéc-xen, em nhận ra hiện tượng vô cảm trước sự khó khăn của người khác được thể hiện rõ vào tác phẩm này. Tác phẩm Cô bé nhỏ bán diêm là trong những truyện ngắn hay, nổi tiếng giàu quý hiếm nhân văn. Tác phẩm được An-đéc-xen (1805 – 1875) - nhà văn vĩ đại của Đan Mạch nỗ lực kỉ XIX sáng tác. Vào tác phẩm này, hiện tượng vô cảm của nhỏ người trước sự khó khăn của người khác được thể hiện qua câu chuyện của một cô bé bán diêm ngày Giáng sinh. Một em bé phải lê những bước chân, cầm những hộp diêm đi bán trong tối lạnh giá rét. Mặc dù em còn nhỏ và trông rất mỏng tang đi mời hàng người đi đường qua lại tuy thế cũng chẳng có ai đoái hoài, ân cần đến em, họ mải mê với niềm vui riêng của họ. Trước sự vô cảm của những người đi đường, em nép vào một góc tường gạch, quẹt những que diêm trong hộp để an ủi bản thân. Sáng hôm sau, em chết vào tuyết rơi buốt lạnh, gương mặt em vẫn mỉm cười, có lẽ em đã thoát khỏi bề khổ dương gian để đến khu vực thiên đàng với người bà. Chẳng ai thân thiện cả, họ chỉ thấy em nằm đó và tất bật với công chuyện của họ. Đó là sự vô cảm khiến chúng ta phải rùng mình, nếu có ai đó mang lại em một cái áo ấm, mua cho em những hộp diêm để em sớm được về nhà thì có lẽ em đã không chết vì lạnh. Rõ ràng trên đây là sự vô vai trung phong vô cảm mà chúng ta không nên có, con người cần phải biết thân thiện và yêu thương thương con người.