Tình yêu chốn giang hồ

-

Cô là em gái của một nhà chính trị gia khét tiếng nhất nhì nắm giới, anh trai thì tốt bụng, đẹp trai, tài giỏi. Còn cô thì bạo lực, xược xược không lo ngại ai nhưng mà lao nguồn vào giới giang hồ. Cuộc sống đời thường của cô trả toàn chuyển đổi khi hắn xuất hiện, không những giỏi mà còn là 1 trong những thiên tài trong phần đông chuyên môn, nhưng chũm quái làm sao hắn lại tặng ngay hoa mang đến cô và tuyên cha bá đạo rằng cô là của hắn, Thật và đúng là hận không đem hắn chém chết rồi ném xác xuống sông Mê Công mà

"Hàn Thùy Dương..." Một giọng phái mạnh nhân vang lên như mong muốn nổ banh tai cái bạn đang ở cuộn bản thân trong chăn. Một cái đầu nâu nâu thò ra tiếp sau là đôi mắt đen ngái ngủ nhìn nam nhân kia. Chấm dứt thì đưa vào ngủ tiếp. "Dậy ngay cho anh..." Không chịu được nổi nữa, nam giới nhân túm lấy cái chăn mà lại giật mạnh.Bạn vẫn xem: hiểu truyện tình yêu thân một cô nhỏ xíu lớp 8 với đại ca giang hồ

"Rầm!" Một thiếu nữ ngã úp mặt xuống đất. Mái đầu nâu ngắn cũn cỡn, thân hình nhỏ tuổi nhắn xinh xắn. Cô khó chịu ngẩng khía cạnh lên, mẫu mũi bị đập đến đỏ ửng lên.

Bạn đang xem: Tình yêu chốn giang hồ

"Anh điên à?" Cô hét to và ném chiếc quyển truyện bên cạnh đó chọi thẳng vào mặt anh trai mình. Đúng, nam nhân trước mặt đang tức giận quan sát cô đó là Hàn Phong Đức, quản trị của tập đoàn lớn tài chính của nhà họ Hàn Phong, trong năm này đã tròn 25 mùa xuân và đang còn là dân FA.

Sau khi pk một trận long trời lở đất, sau cuối thì cô vẫn buộc phải lết xác vào nhà vệ sinh để gia công vệ sinh cá nhân. Mặc cỗ đồng phục áo trắng sơmi, chân váy đen, tất đen kéo cao hơn đầu gối, giầy thể thao đen. Quan sát lại mình trong gương, cô chải mái đầu ngắn của bản thân thêm một đợt nữa rồi lấy loại gậy bóng chày được dựng ở cửa phòng. Chạy xuống bên bếp, anh trai cô mặc dù là chủ tịch của một tập đoàn lớn nổi tiếng nhưng mà anh vẫn thích giải pháp sống độc lập vô cùng, từ lúc ba bà bầu mất, hai bạn bè tới vị trí ông nội sống, một ngôi nhà sang chảnh tráng lệ. Mà lại khi đã đủ đk thì hai anh em lại dọn ra bên ngoài sống riêng, một nơi ở đủ rộng lớn để đựng ô tô, hai fan ở, căn nhà cũ của mái ấm gia đình trước khi cha mẹ mất. Nhìn tín đồ anh của chính bản thân mình trong hình ảnh nữ công à nhầm phái nam công gia chánh: Quần đùi, áo cộc, tạp dề màu đỏ, trông đáng yêu ghê.

"Anh hai dễ thương và đáng yêu quá đó, như vậy này thì khi nào em đi lấy ông chồng được đây?" Cô nói và nhìn anh bằng ánh mắt nham hiểm.

"Ngồi xuống bữa sáng đi, xong xuôi còn đi học." Anh nói.

"Vâng."

Bữa sáng của anh ý hai luôn luôn gồm bánh mì, rau quả cà chua và trứng ốp. Một bữa sáng không thiếu thốn dinh dưỡng, sau khi thưởng thức bữa sáng tuyệt vời của anh hai thì cô bước đầu tới trường. Phương tiện đi lại tới trường của cô là cái xe máy điện màu caffe, động cơ điện chạy rất ngon và tốc độ thì khỏi nói. Ngôi trường cô bí quyết nhà khoảng 2 cây số, đi 15 phút là cho tới nơi, cổng trường được thiết kế theo phong cách theo hình trạng cổng kéo ngang buộc phải rất dễ dàng mở, cổng sơn blue color mạ trông rất nổi bật lên trong số những bức tường vàng. Trên cổng thuộc dòng chữ "Trường trung học phổ thông Tôn Đức Thắng", trước cổng, một tổ nam sinh sẽ đứng đợi, khía cạnh mày dữ tợn, tóc đủ màu xanh lá cây vàng. Thấy cô lại sát thì họ cách ra.

"Có chuyện gì vậy?" Cô hỏi.

"Thằng nam lớp 3B tất cả ý định tán đổ chị." Một tín đồ nói.

"Nam sao?"

Gửi xe cộ và bước vào trong trường, cô bước vào dãy hiên chạy dọc lớp học trước bao ánh nhìn của các học sinh trong trường, ngưỡng mộ, ghen tuông tỵ và sợ hãi? Khinh thường xuyên sao? Lúc new vào trường không ai biết cô nên cô bị khi dễ dàng liên tục nhất là các bọn chị tuy nhiên cô nhịn, đến khi quá sức rồi thì thiếu phụ sinh bầy chị đó đã phải vào cơ sở y tế để phẫu thuật thẩm mỹ lại, không những không trả đũa được cô ngoại giả bị cha mẹ chỉ trích với bắt buộc phải xin lỗi cô. Bởi vì cô là em gái của chủ tịch trẻ Hàn Phong Đức, người nắm giữ nguồn chi phí tiền bạc lớn số 1 nhì chũm giới. Chẳng ai dám đắc tội với anh trai cô cũng tương tự gia đình cô. Ông nội cô là một trong người gồm tiếng trong làng hội đen, quân lực hùng hậu có tài năng chưa một dòng tộc làm sao dám đối đầu lại.

Cửa lớp bật mở, một loạt ánh nhìn nhìn về phía cô, cơ mà khi cô liếc nhìn thì toàn bộ đều bắt buộc thu mình không ngẩng phương diện lên. Cô đi lại nơi ngồi, không gian lớp học tập từ sôi nổi trở thành áp lực, không ai dám nói cùng nhau nửa lời. Đột nhiên, một cô gái sinh khía cạnh mày bị mến bầm dập, băng white quấn quanh người. Cô nàng bước cho tới phía cô, cô nàng mang mái tóc lâu năm đen bít mất khuôn mặt, thân hình nhỏ tuổi bé run lên nhịp nhàng khi bước vào gần cô. đang chẳng ai nghĩ về rằng đó là một người vợ sinh đặc trưng nhưng đó lại chính là đồng bọn của cô - Thúy Hằng, một người bạn từ bé dại của cô. Bất kể ai đụng tới nhỏ tuổi thì xem như là không nể khía cạnh cô.

"Đứa nào?" Cô hỏi.

"Dương à... Bỏ đi..." nhỏ dại nói, giọng run run.

"ĐỨA NÀO?" Cô gắt lên.

"Là... Phái mạnh lớp 3B"

"Đi." xa lánh tức đứng dậy kéo nó đi, theo sau là cả một đám phái mạnh sinh với học sinh.

Tới cửa lớp 3B, cô núm chặt tay nhỏ, đưa tay mở cửa, mọi góc nhìn trong căn phòng không thể tinh được nhìn về phía cô. Đưa đôi mắt nhìn toàn bộ mọi tín đồ trong chống khiến người nào cũng sợ sệt mà lại cúi đầu xuống, một nam giới nhân đang nằm ở vị trí cuối lớp không hề xem xét cô, tuy vậy đó là đặc điểm khiến cô chú ý.

"Ai tên là Nam?" toàn bộ mọi tín đồ giật bản thân nhìn fan đang ở cuối lớp.

Cô cách lại, mọi fan tránh đường mang đến cô đi, mang đến nơi thì tín đồ đó cảm giác được một luồng sát khí mạnh bạo tỏa ra khiến khung hình không dứt run rẩy. Ngẩng mặt lên nhìn, đôi mắt nam nhân trợn tròn tởm ngạc, chưa kịp định hình thì cô đã nhanh tay gắng lấy cổ áo tín đồ kia mà lại nhấc lên, đôi mắt cô nhìn thẳng vào hai con mắt người đàn ông kia khiến cho ai kia sợ quá nhưng không tạo nên lời.

"Mày là người đã khiến bạn tao ra nông nỗi này?"

"Xin... Lỗi... Xin lỗi..." Câu nói thân quen của kẻ tê vang lên khiến cho cô cảm thấy thật khiếp tởm, bất kể điều gì bọn chúng làm sai thì chỉ biết xin lỗi mà cần thiết sửa chữa. Thiệt vô dụng.

"Rầm!"

Cô thẳng tay ném thẳng nam giới nhân xuống đất và đạp lên trên người cậu ta.

"Xin lỗi... Xin lỗi... Mày lừng khừng nói gì khác à" Cô hét lên. Tay gửi ra, một tên học viên đưa cây gậy nhẵn chày cho cô.

"Cộp!"

Cô đập cây gậy xuống sàn ngay bên trái đầu của phái nam sinh, khiến cậu ta sợ không dám nhìn luôn.

"Đủ rồi, Dương... Vậy là được rồi..." nhỏ dại lao vào bao bọc lấy tay cô ngăn cản. Cô nghiến răng đánh đấm nam sinh kia một cái rồi quăng quật đi.

Hết buổi học, cô lết dòng thân xác của bản thân về nhà, tuy vậy trước hết phải ghé thăm nhà nội đã. Nhà của nội nói đúng là dinh thự nhà Hàn Phong, nơi tập trung con con cháu trong nhà mỗi một khi có thời gian quan trọng. Ông có hai bạn con trai, tía cô là nhỏ trưởng với chú cô. Do tía cô sẽ mất đề xuất chú hiện là fan đứng đầu gia tộc và có tác dụng truyền lại quyền lực trong Hắc bang cho nam nhi của chú là em chúng ta tôi - Hàn Phong Giang, một tên nhóc hơn cô 2 tuổi, cũng thuộc mẫu mã bạo lực không hề kém cô nhưng liền kề gái lắm, coi bộ nhóc kia không hứng với cái quả đât đó thì phải.

Cô cách qua cửa nhà gỗ to to hùng vĩ, rất nhiều giai nhân trong đơn vị thấy cô ngay lập tức cúi đầu kính chào cung kính, cô ko liếc chú ý họ mà đi thẳng vào vào nhà. Một người thiếu phụ già mặc bộ đồ quần áo quản gia đi tới kính cẩn xin chào cô.

"Mừng tè thư trở về."

"Ông nội tôi đâu?" Cô lạnh lùng hỏi.

"Ông nhà đang phía trong phòng ạ."

Cô chuyển cây gậy bóng chày và đồ của bản thân mình cho bà cai quản gia, bạn dạng thân tiếp cận phòng khách, mở cửa, một người lũ ông trung niên đang chuẩn bị bước sang trọng tuổi 69 sẽ nằm ườn ra sàn bên vừa xem truyền hình vừa ăn uống bánh gạo.

Xem thêm:

"Chào cháu, về rồi đấy à?"

"Haizz, thật bó tay nội luôn." Cô ngồi xuống ở kề bên nội.

"Cháu nỗ lực nào rồi?"

"Cháu vẫn đang liên tục tập luyện."

"Vậy à?" bất ngờ một thứ nào đấy phi tới. Cô nhanh nhẹn dùng hai ngón tay ngăn lại, một que tăm sắc nhọn đã biết thành cô giữ lại. "Tốt lắm." Nội nói, một vật dụng thể khác lại bay tới và lần này là đôi đũa, rồi bút, sách... đầy đủ thể loại.

"Cháu về rồi." Một phái mạnh nhân bước vào phòng và nhận một chiếc dép tức thì vào đầu.

"Chà... Ta lỡ tay..." Nội mỉm cười trừ, nhân lúc đó cô phi cả ráng đũa về phía nội cùng toàn thắng trận đấu.

"Dương chơi ăn gian." Nội nói cùng với vẻ bất mãn.

"Em vừa tới trường về à?" Cô hỏi nam nhân trước mặt

Nam nhân này chính là Hàn Phong Giang, em bọn họ hơn tuổi của cô, tóc nâu đen, khuôn phương diện tuấn tú điển trai, khung người cường tráng, chỉ với một cái nháy đôi mắt là làm bao cô điêu đứng. Một tay tiếp giáp gái có tiếng đấy, có biết bao lần cậu em quý hóa này sẽ ra mặt bảo đảm an toàn những con nhỏ tuổi xấc xược trong trường mà lại cô tất cả ý định dạy dỗ dỗ, mà lại ngày ngày tiếp theo thì nhỏ đó đã trở nên cậu ta đá một giải pháp không yêu thương tiếc.

"Chị vẫn như mọi khi nhỉ?" Cậu hỏi và quan sát cơ thể nhỏ tuổi bé của cô. Được thôi, cô thừa nhận là từ khi lên cấp cho 2 thì cô trông thiệt quá tương đương một đứa con nít, nhỏ gầy nhỏ dại nhỏ, lùn lùn. So sánh chiều cao thì cô chỉ đứng cho tới đúng ngực của cậu em này. Thật bất công mà, cô bị ông trời đối xử không công bình tí nào.

"Im đi" Cô đẩy cái bạn dạng mặt gần kề gái của cậu em mình ra với đứng dậy.

"Sao vậy? Chị về à?"

"Ờ" Cô gật đầu, vẫy tay chào.

"Mai chạm mặt lại nha." Cậu nói vọng ra hành lang khi cô đã từng đi khuất.

"Ờ." Cô đáp lại.

Trở về nhà khi trời đã về tối nhem, cô sải bước trên tuyến phố thân quen, hằng ngày cô những ghé dinh thự để thăm nội, cơ bản là tới rèn luyện tinh thần. Cô ao ước thừa kế địa điểm tộc trưởng của gia tộc, địa chỉ mà bố cô đã trở nên cướp mất, rồi khi ấy thì cô sẽ bước đi xây dựng địa vị trong thôn hội black nhanh thôi. Đi qua máy bán tự động, cô xịt vào tải một lon nước ngọt. Đột nhiên, nhị tên nam hiền hậu đâu chui ra, chúng quan sát cô bằng ánh mắt sói đói, cô thấy vậy chỉ nhếc mép một cái rồi đi qua, cánh tay của một tên kéo cô lại. Đang thấy bực bên cạnh đó bị nhì tên này quấy nhiễu, thiệt là "chưa thấy cỗ áo chưa đổ lệ" mà.

"Buông ra." Cô nói cùng ném cho chúng ánh mắt chết chóc, tuy vậy chúng đúng là loại "điếc không sợ súng".

"Cô em đi với bọn anh một ít đi." Một tên nói với cái giọng ve vãn ghê tởm.

"Bỏ." Cô ghẻ lạnh nói. Nhị tên này đã cảm giác được sát khí từ cô nhưng bao gồm vẻ vẫn còn đó cứng đầu nhưng mà làm càn. Lần này cả nhì tên túm tay cô lôi đi.

"Chuyện gì vậy?" Một giọng nam giới vang lên trầm yên vang lên. Cô quay đầu lại nhìn, một phái mạnh nhân cao hơn cô tới một chiếc đầu, khuôn mặt tuấn tú chuẩn soái ca, ánh nhìn lạnh lẽo màu black sâu thẳm, bộ đồ dễ dàng và đơn giản áo phông quần jean cũng càng khiến người này như thể với thần tượng thừa rồi.

"Đại ca, quan sát xem em bắt được bé dại này ngon lắm nè." Một thương hiệu nói.

Năm nhân "Đại ca" kia chú ý cô với góc nhìn dò xét, ngừng thì phán một câu: "Quá nhỏ."

Cô kinh ngạc nhìn hắn, hai con mắt hắn nhìn xuống ngực cô, thấy lạ phải cô quan sát theo, từ bây giờ cô thực sự là vẫn nổi cơn tức rồi, tên phái nam nhân này là ai vậy chứ? Dám nói cô nhỏ tuổi sao? Hắn thực thụ là muốn ăn uống đòn hả? "Không đáng" Rồi, lần này thì cô không kìm nén nổi cơn tức luôn, dù cho có bạo lực thế nào thì cô cũng là bé gái, bị xúc phạm vậy nên là quá thể rồi.

Bặp!Cô bất ngờ vung tay khỏi hai tên kia với túm lấy phần cổ áo của đàn ông trai kia.

"Anh... Bị tiêu diệt đi!" Cô nói và xoay bạn lấy lực ném cái bé người đáng ghét kia cất cánh thật xa.

"Rầm!"Và vi diệu làm thế nào khi điểm rơi của phái nam nhân là thùng rác chứ không hẳn mặt đất.

Cô trở lại nhìn hai tên kia, bị nhìn bởi đôi mắt ám khí nổi lên ầm ầm trường đoản cú cô, nhì tên run đến không nhấc nổi chân lên được.

"Tụi bay mong mỏi người là tiếp theo sau không?" thắc mắc của cô sở hữu nặng ám khí khiến cho cả nhì tên không hứa hẹn nhau mà lại đồng thanh hét lên vứt chạy.

"Tch." Cô cười nhếch mép khinh thường thường, đặt cây gậy trơn chày lên vai, cô tiếp tục dạo bước về nhà.

"Con nhãi đáng ghét, ngươi tên gì, ngơi nghỉ đâu?" Hắn bực mình hỏi. Thông thường thì chẳng ai nói bởi vì sợ kẻ đó sẽ đến tận nơi đánh hội đồng. Tuy vậy thật tệ là cô chưa phải dạng fan đó.

Hắn nhìn thiếu nữ mang làn tóc nâu phân tử dẻ buộc cao, với vẻ đẹp nhất thuần khiết chết chóc và ánh mắt sắc bén như dao nhị lưỡi. Người con gái này, hắn nên trả thù cho bằng hết.