Thơ về nhớ người yêu

-

Tháng ba về nghĩa là mùa xuân chín đấy, người có biết chăng? Sao fan không thôi một đợt hoang hoải trong sắc thắm nhằm về trải lòng nhưng mà hò hẹn với yêu thương thương? Về với tháng bố có đều màn mưa, bao hàm giận hờn, gồm có ghen tuông của thời dềnh dang dại. Sao bạn không một lần trở về phiến đá rong rêu ngày như thế nào ngồi nghe lao xao gió hát? Về với bầu trời xanh thế; mẫu sông xanh thế; về với những bé nắng dịu mềm mang lại thế? Về với ký kết ức vẹn nguyên, về với 1 thời khờ khạo… mang lại trôi đi đớn đau, mang lại thôi xanh xao hầu hết tháng hồ hết ngày… đến tim đầy, đến tháng tía đừng day kết thúc nữa!? (Tháng bố về)

Gửi đến các bạn chùm thơ 10 bài xích về nỗi lưu giữ mong người yêu da diết, mang trong mình một nét man mác bi lụy diệu vợi khi phương pháp xa nhau. Xa nhau rồi, có tín đồ lại ôm đớn đau một mình chìm trong u sầu thương nhớ, có người lại biết cách quên đi cùng chúc phúc cho những người họ đang yêu thương, có tín đồ thì lại trách móc, uất hận. Vậy nhưng, dù cố gắng nào đi nữa, cũng chỉ vì họ còn yêu quá mà thôi…

» Mời chúng ta cùng mang đến với 5 áng thơ tình nhớ người yêu nhẹ nhàng, man mác đầu tiên:

1, lặng Yên

Tôi ngồi lặng yên bên chiều vắngLắng nghe tối rớt nặng lòng đêmKhói dung dịch ưu sầu rơi khôn xiết lặngTiếng ai than vãn ghé qua thềm


Bạn đang xem: Thơ về nhớ người yêu

Tôi đi bên trên lối thời trước ấyƠ hay sao lá cứ rơi đầyThu giữa hạ rubi thu sống dậyNgỡ ngàng bóng dáng cuộc tình say

Em tìm nỗi nhớ của chiều nayTôi cất tận sâu đáy tim gầyEm về dưới bóng chiều trở gióTôi ngẩn ngơ nhìn trong mắt mây…(Huỳnh Minh Nhật)


2, Gởi nắng nóng Về Em

Phương ấy hiện nay rét nên không?Nơi anh vẫn tủ màu nắng hồngXót xa xin gởi về yêu đương nhớMong em ấm lại tháng ngày đông


Sáng nghe đài báo chỗ ấy gióGiá rét mướt phong sương ngập white trờiĐêm về song cửa lổng chổng tuyếtVắng rồi, em gồm thấy đùa vơi?

Anh ghi nhớ tháng ngày mình mặt nhauNgồi nghe em kể chuyện mai sauĐi qua mùa đông đầy sương giáBây giờ đồng hồ buốt lạnh lẽo một niềm đau

Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõNhờ gió gởi về địa điểm phương xaDẫu biết em đang bên ai đóQuên rồi loại thuở cuộc tình ta…(Huỳnh Minh Nhật)


3, Hồn Xuân! xanh rì Quá…

Thu than thở, heo may bi ai lặng lẽXuân mang lại rồi? Khe khẽ vẫy kính chào đôngTa lạc bước, vị trí đâu? Trời gió lộng!Khói cất cánh bay phơ phất giữa cánh đồng


Hoàng hôn xuống trời mây như òa khócTa lại say với nắng muộn cuối chiềuÔi ha ha! phấn khởi run vị đau đớnHồn rạn rồi, tim vỡ, đôi mắt cay cay

Cơn gió nào gửi tiếng ai mang lại đấy?Trả về đâu loại thuở nặng nề lòng nhau?Ta mơ gì ngày cũ cả mai sauCành hoa giấy trắng tinh màu tang tóc!

Than ôi! Chết, tình xuân là tình chếtTa cùng với thu vàng võ nắm mà hayXơ xác sao? Uống một cuộc tình sayĐợi mùa về, hồn xuân xanh rì quá!…(Huỳnh Minh Nhật)

*

4, Đà Lạt Mùa ko Em

Hoàng hôn vắng lạnh lẽo phía chân mâyCánh nhạn sa lũ chốn làm sao đây?Đông đến biệt lập miền giá bán lạnhTìm nhau mấy thuở được xum vầy!


Anh thích lang thang những nẻo đườngChiều buồn âm thầm ánh tà dươngKhói thuốc nghẹn ngào rơi nhung nhớKhẽ hát vu vơ chỗ phố sương

Đà Lạt mùa này vẫn mưa bayĐỏ tía hồng phai hương hoa sayVẫn những đêm trăng nghe mưa đổNhưng chẳng còn em vãng chốn này

Đà Lạt mùa này nhớ dáng emNhớ bờ tóc rối ngát hương đềmVai gầy, ánh mắt, bàn tay nhỏHồn em bao gồm phải quyện vào đêm?

Thôi rồi Đà Lạt đẫm hồn thơÁnh đèn phố thị át trăng mơNgàn hoa sao vẫn còn lạt lẽoĐể phố bơ vơ, phố thẫn thờ(Huỳnh Minh Nhật)

5, Mây Chiều

Áng mây hồng cuối trời xa ấyCuối chiều rồi sao vẫn rong chơiNắng đã qua đời lưng đồi rồi đấyỞ chỗ này mưa bắt đầu rơi


Làn mây khóc hoàng hôn lất phấtRất vơi nhàng đột hóa đại dương dâuTa mơ mộng hồn ai ngây ngấtRất nặng lòng, tan thay đổi về đâu?

Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áoMây u sầu mây khóc bởi ai?Khói thuốc rớt màn tối mờ ảoTa điên cuồng một nửa trăng phai(Huỳnh Minh Nhật)

» Tiếp theo, 5 bài thơ nhớ người yêu còn lại lãng mạn và diệu vợi:

6, Nắng Chiều

Có buộc phải mắt em vào chiều biếcCho anh yêu mến nhớ ngẩn ngơ lòngSợi nắng nóng hoàng hôn vương vãi mái tócBuông chùng tơ liễu thân thu không


Xem thêm:

Thuở ấy che lòng một tiếng thươngÔm ấp mộng mơ cõi miên trườngNgoài hiên lá đổ đợi trăng sángKhe phòng trăn trở một niềm vương


Mùa mang đến mùa đi mùa lại quaThu qua thu lại thu đi xaXác xơ cành lá, tả tơi phốNiềm nỗi riêng có vẫn mặn mà

Bên ấy chiều nay gồm vui không?Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng và nóng hồngNhớ chăng một fan thời xa đó?Buồn nắng bi lụy mưa mãi đợi trông(Huỳnh Minh Nhật)

*

7, Đêm Trở Gió

Đêm sầu lặng lẽ âm thầm ngắm trăng thanhLanh xung quanh góc phố ngó mây đùaChiếc áo mong muốn manh khơi lòng lạnhĐêm ni gió trở, gió giao mùa


Chẳng biết tín đồ đâu, ta lang thangĐi tìm nhung ghi nhớ cuộc tình hoangHương đời tám nẻo bạn rẽ lốiBiết dạt về đâu miếng trăng vàng

Về đâu ơi hỡi lạc về đâuMình ta lạc bước giữa con đường câuTình nghĩa lúc xưa ni gạn đụcNgười chẳng tiếc chi buổi sơ đầu

Gió trở nguyệt nhỏ trôi lênh đênhSao trời rạng sáng sủa nỗi ai oán tênhMơ màng trời đất an ninh nhỉAi biết lòng ta thấy chênh vênh(Huỳnh Minh Nhật)

8, Hạ Nhớ!

Em về ko mùa hạ chuẩn bị về rồiCơn mưa rào tắm sản phẩm cây trước ngõVe khan giờ đồng hồ u sầu vào làn gióChiều nhạt nhòa màu sắc phượng đỏ ngày qua


Hạ năm này không biết có còn xa?Hoàng hôn rớt bâng khuâng bởi lăng tímKhói dung dịch rơi bờ môi anh ngọt lịmKý ức ai oán khắc khoải mãi không thôi

Thấm thoắt đưa rồi cũng mấy hè trôiNgười dưng ngóng một bạn dưng không thấyHạ bàng quan đến rồi đi, thế mãiBóng fan xưa còn hun hút vị trí nào

Tình chênh vênh cần lệ mãi tuôn tràoLối ngày xưa chắc mình anh còn nhớHạ nóng sốt nặng nại tim ngạt thởHay tại lòng cứ mãi chờ lâu em?

Em về không mùa hạ chuẩn bị về rồiEm về ko mùa hạ của mình ơi…!?(Huỳnh Minh Nhật)

9, Tôi Nghe Em Kể


“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kểChuyện rất lâu rồi hai đứa để trong timChuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìmTrong áng thơ ngây ngô thời trước cũ”


Mùa này rét giá băng từng khá thởAnh còn hoài trở cơn mơ tình sayLối em về có đối kháng lạnh: buổi tối nay?Khi ngõ về tái tê bởi vì gió trở

Anh khẽ hát bài tình ca dang dởNhớ về em khu vực cuối tận trời xaChuyện trong ngày hôm qua sao cứ hoài nức nởXin người đừng quên một vệt chân qua

“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?Dấu trong thâm tâm một thuở luyến mến nhauDư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầuĐêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”(Huỳnh Minh Nhật)


*

10, Đợi chờ Tình Hạ

Nắng trôi qua vùng cao rực cháyEm đi về quên tóc tơ riêngKhép áo đậy làn mùi hương mười bảyTa loay hoay gió cuốn lên tìm


Cơn mưa cũ ướt mềm vai áoNhớ nhung như thế nào gõ nhịp trong timDốc mặt đường thoảng dư mùi hương mờ ảoDã quỳ xanh nép bụi im lìm

Ta mong ước tiếng yêu thương mùa hạĐể tắm bản thân trong mắt em yêuMôi hôn trao thuở nào hậu đậu dạiThời gian đưa ngưng ứ đọng trời chiều

Hạ mùa này xác xơ đôi mắt láCâu thơ bi hùng ta viết hôm kiaCung đàn buông âm trầm vô cùng lạNhư khóc yêu mến một nỗi phân tách lìa

Hạ bây giờ riêng ta đứng đợiDáng em về gót mịn chân quaChợt nhạt nhòa fan xa vời vợiBiết khi nào kỷ niệm phôi pha?

Chút luyến nuối tiếc còn vương vãi làn tócTa đợi chờ mùa hạ lại sangÂm vang làm sao nghe như giờ khócĐêm nay buồn, nặng nửa ta mang(Huỳnh Minh Nhật)

Và vừa rồi là 10 áng thơ nhớ tình nhân cùng nỗi nhớ mong cô đơn, dịu nhàng, diệu vợi mà tôi mong gửi đến các bạn, hy vọng rằng chúng ta cũng vẫn thích và mếm mộ những áng thơ tình nhớ tình nhân này. Đây chỉ nên một chùm thơ ghi nhớ nhớ người yêu trong tương đối nhiều những bài thơ ao ước nhớ khác bao gồm trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình tìm hiểu thêm nhiều hơn thế nữa những áng thơ tình nhớ tình nhân hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình bi đát cùng những phiên bản tình thơ lãng mạn được sáng sủa tác, sưu tầm và đăng thiết lập trên các phân mục thơ của blog curvesvietnam.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ tốt và bắt đầu nhất, chúc chúng ta vui vẻ bên những vần thơ!