Kẻ vô tình cắm liễu liễu lại xanh

-
Cây liễu dễ dàng trồng, mặc dầu cành liễu được cắm ngang gặm dọc thế nào thì vẫn không chết, cắm chỗ nào cũng sống được, mọc chỗ nào cũng tươi tốt tạo thành bóng mát... (Ảnh: Shutterstock)

Câu ngạn ngữ này mượn hình ảnh cây liễu để làm ví dụ, mong muốn nói rằng phần nhiều chuyện được làm một cách tự nhiên, không nắm ý, về sau sẽ nhận lại kết quả tốt đẹp mắt ngoài ao ước đợi, còn đều chuyện được thực hiện với chiến lược từ trước, rất có thể sẽ hao tốn toàn bộ sức lực lao động nhưng tác dụng cuối thuộc lại không như mong đợi, quan trọng nào thành công…

Trước với sau máu thanh minh chính là khoảng thời hạn mà cây liễu tươi giỏi nhất, phần nhiều cành liễu xanh tươi, hoa liễu tung bay trong gió, câu ngạn ngữ:“Vô trung ương sáp liễu liễu thành âm” (vô tình cắm liễu liễu thành láng râm) quen thuộc này cũng theo đó mà hình thành.

Vậy câu thành ngữ trên ra đời như thế nào? người xưa quan cạnh bên thấy kỹ năng thích ứng với môi trường thiên nhiên của cây liễu rất là tốt, rất dễ trồng, cải cách và phát triển mạnh. Lý Thời Trân nói: “Sanh liễu (hà liễu), thân nhỏ dại cành yếu, gặm vào khu đất dễ mọc. Hoa color đỏ, lá mỏng tanh như tơ, duyên dáng đáng yêu”. Ngoài ra còn gồm một các loại kỷ liễu cũng là “cắm vào khu đất là sống. Đầu ngày xuân nở chồi non, tiếp đến liền nở nhị hoa vàng. Đến cuối mùa xuân, sau khoản thời gian ra lá, hoa nở rộ, đung chuyển trong gió”. Cũng chính vì cây liễu dễ dàng trồng, cho dù cành liễu được cắm ngang cắm dọc thế nào thì vẫn không chết, cắm chỗ nào cũng sống được, mọc chỗ nào cũng tươi giỏi tạo thành trơn mát, vì vậy bắt đầu sinh ra câu ngạn ngữ “vô vai trung phong sáp liễu liễu thành âm”, mượn sức sống mãnh liệt của cây liễu để tham gia báo chuyện giỏi đẹp sẽ xảy ra một bí quyết tự nhiên.

Bạn đang xem: Kẻ vô tình cắm liễu liễu lại xanh


Cuộc sống của fan dân Trung Quốc thời trước từ lâu đang có mối quan hệ gắn bó nghiêm ngặt với cây liễu. Fan xưa thích trồng liễu, cũng chính vì cây liễu rất dễ trồng và có nhiều lợi ích. Fan ta hoàn toàn có thể hóng mát bên dưới bóng râm của cây liễu, cần sử dụng rễ cây liễu để lưu lại đê, cành liễu có thể dùng làm cho hàng rào, những nhánh liễu nhỏ dại có thể dùng làm đan lát rổ rá. Bên cạnh ra, liễu đồng âm với “lưu” (lưu: dừng lại, giữ lại, lưu luyến…) người xưa thường xuyên hái một cành liễu để tặng ngay cho địch thủ mỗi khi phân chia xa, để bộc bạch nỗi ghi nhớ và mong muốn được gặp mặt lại.

Tác phẩm “Thái Vi” trong “Kinh Thi” sử dụng cành liễu để nói lên trọng tâm trạng nhớ nhà đất của người bộ đội canh gác biên cương: “Tích vấp ngã vãng hĩ, dương liễu y y” (ngày trước tôi đi, liễu bay phơ phất). Hình hình ảnh cành liễu trong công trình của Thi Tiên Lý Bạch thì lại mang chân thành và ý nghĩa báo hiệu mùa xuân về mang đến nhân gian: “Hàn tuyết mai trung tận, xuân phong liễu thượng quy” (Hoa mai rụng tàn vào tuyết lạnh, gió xuân đang về bên trên cành liễu), lại nói “xuân phong tri biệt khổ, bất khiển liễu điều thanh” (gió xuân thấu biết nỗi khổ ly biệt, chẳng ý muốn thổi mang đến cành liễu thêm xanh) (trích trong “Trung cung hành lạc từ”). Trong nhân loại của Thi Tiên Lý Bạch, nghênh đón mùa xuân cũng là liễu, tiễn biệt tín đồ đi cũng là liễu. Còn đối với một thi sĩ khác của nhà Đường là Hàn Hoành cơ mà nói, cách ngoặt quan trọng nhất trong cuộc sống ông cũng là đạt được từ “vô trọng tâm sáp liễu liễu thành âm”.


*
Xuân thành vô xứ bất phi hoa, Hàn Thực đông phong ngữ liễu tà. Tranh ảnh “Liễu thiền hồng liệu” của vương vãi Đình Quân thời nhà Kim, ni được cất giữ tại kho lưu trữ bảo tàng Cố cung Đài Bắc. Ảnh: Phạm vi công cộng.

Thi sĩ đơn vị Đường Hàn Hoành, tự Quân Bình, tín đồ Nam Dương, đỗ tiến sĩ vào năm Thiên Bảo vật dụng 13, ông là một trong những trong Đại kế hoạch thập a ma tơ (mười tài tử giỏi nhất vào những năm Đại Lịch), ông sáng tác không hề ít bài thơ, phong thái thơ của ông rất đa dạng và hoa mỹ, lối viết thành thạo với cô đọng, được các nhân sĩ trong triều đình khi ấy yêu quý. Đường Hàn Hoành bao gồm một bài xích “Hàn Thực” cực kỳ nổi giờ trong thơ Đường như sau:

Xuân thành vô xứ phi hoa,Hàn Thực đông phong ngự liễu tà.Nhật mộ Hán cung truyền lạp chúc,Khinh im tán tòng ngũ hầu gia.

Dịch nghĩa:


Mùa xuân trong gớm thành ngôi trường An ko có nơi nào là không có hoa bay,Ngọn gió phía đông thổi nghiêng những cây liễu trong sân vườn ngự uyển vào đầu năm Hàn Thực.Chiều buổi tối chạng vạng, vào cung truyền gọi bạn mang nến ra đốt Làn khói nhẹ nhàng tạn mạn vào trong nhà của năm hầu tước. 

Bài thơ này vướng lại được nức tiếng trong lịch sử dân tộc thơ ca của Trung Quốc, ẩn dưới thi phẩm còn có một mẩu truyện rất thú vị. Nhờ vào một trong những câu hát “vô chổ chính giữa sáp liễu liễu thành âm” cơ mà Hàn Hoành đã hòn đảo ngược được vận trình ảm đạm đầy thất vọng của mình, còn lại một cảnh đẹp tuyệt vời của hoàng hôn.

Chuyện nhắc rằng: Năm con kiến Trung thứ nhất của Đường Đức Tông (năm 780), vào một trong những đêm nọ, trong thành Biện Châu, đùng một phát có 1 tuần quan (một chức quan bé dại chuyên tuần tra, giám sát) lộ diện trước cửa nhà của Hàn Hoành, gõ cửa một cách khẩn cấp. Hàn Hoành cách ra mở cửa, nhìn thấy tín đồ đến đó là một đồng liêu chúng ta Vi rất thân thiết với ông tại chỗ làm việc trong Biện Tống ngày tiết độ sứ mạc phủ, Hàn Hoành cảm xúc rất ngạc nhiên, Vi tuần quan vui mừng đưa tin vui, chúc mừng ông rằng: “Viên ngoại thăng chức lên Giá bộ lang trung, Tri chế cáo”.

Hàn Hoành vô cùng kinh ngạc, ông chỉ là một trong những quan viên trong tiết độ sứ mạc phủ, hoàng đế so với ông mà lại nói như thể xa tận chân trời, làm sao hoàn toàn có thể khâm điểm ông làm cho thân tín cạnh bên ngài được chứ? hơn nữa ông đã và đang gần tuổi xế chiều, những bài xích thơ của Đại định kỳ thập a ma tơ từng nổi tiếng khắp ghê thành ngày trước cũng đã chìm lắng rất lâu rồi, phần nhiều hậu tiến trong mạc phủ còn băn khoăn đến. (Khâm điểm: vua đích thân tuyển chọn; hậu tiến: từ trái ngược cùng với tiên tiến, chỉ những người dân có trí thức và hiểu biết nông cạn)

Ông vừa mời Vi tuần quan lại vào vào nhà, vừa nói một cách khẳng định rằng: “Chắc chắn không có chuyện này, nhất định là truyền nhầm tin rồi”.

Xem thêm: Shop Jalousie Số 7 Ngõ 11 Thái Hà Nh, Sửa Chữa Laptop Uy Tín


Sau lúc Vi tuần quan liêu ngồi xuống ghế, new nói rõ ràng chi tiết rằng: “Chức vụ chế cáo đang thiếu người, Trung Thư Tỉnh hai lần tiến cử ứng viên lên trên mặt triều đình, nhưng hoàng thượng mãi không chịu khâm điểm. Trung Thư tỉnh giấc xin thánh thượng đích thân hạ chỉ tuyển chọn nhân tài, lần này hoàng thượng phê chuẩn y là: ‘Chọn Hàn Hoành’”. (Trung Thư Tỉnh: thương hiệu cơ quan chính quyền trung ương của trung hoa thời xưa)

Nhìn thấy ánh nhìn vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc của Hàn viên ngoại, Vi tuần quan nói tiếp: “Trùng hòa hợp là gồm hai fan đều tên là Hàn Hoành, kế bên viên ngoại ra, còn có một vị là lắp thêm sử làm việc Giang Hoài. Núm là Trung Thư thức giấc lại viết hai cái thương hiệu Hàn Hoành, trình lên cho thánh thượng khâm điểm. Lần này bệ hạ tự tay viết ra một bài bác thơ: ‘Xuân thành vô xứ phi hoa, Hàn Thực đông phong ngự liễu tà. Nhật chiêu tập Hán cung truyền lạp chúc, Khinh yên tán nhập ngũ hầu gia’, với viết sống sau bài bác thơ ‘chọn Hàn Hoành này’”.

Vi tuần quan xác minh rằng: “Đây chẳng đề xuất là thơ của ngài xuất xắc sao?”, Hàn Hoành nói: “Đúng vậy”.

Vi tuần quan lại lại nói tiếp: “Vì vậy new biết viên ngoại được khâm điểm Tri chế cáo, chuyện này tuyệt đối hoàn hảo không không nên đâu!”.

Sau khi Hàn Hoành được thăng quan, thiết bị sử đại nhân và những đồng liêu hầu hết kéo đến nhà đất của Hàn Hoành nhằm chúc mừng.


Nghệ thuật làm thơ của hàn Hoành gần với kế hoạch sử, vừa văn vừa thơ, ý cảnh đa dạng chủng loại đa dạng, ý nghĩa sâu sắc súc tích sâu sắc, thơ từ hiện đại không thô tục, đẹp như hoa sen vừa mới nở, trong cả hoàng đế đương triều Đường Đức Tông cũng có tuyệt hảo sâu sắc, cũng trở thành xúc động mãnh liệt. Bài xích thơ “Hàn Thực” mượn lịch sử hào hùng để mô tả một biện pháp súc tích về sự việc quan tâm và băn khoăn lo lắng của công ty thơ đối với triều chính. Câu thơ “Khinh yên tán tòng ngũ hầu gia”, mượn rất lâu rồi để nói ngày nay: Khinh lặng (khói nhẹ) ẩn dụ quyền cụ phú quý, ngũ hầu là năm hoạn quan được Đông Hán trả Đế phong làm hầu và một lúc, cầm cố quyền một thời, siêng quyền thối nát, gieo mầm họa diệt trừ hoàng triều, đối ứng cùng với tình trạng những hoạn quan liêu trong triều đình nhà Đường được cưng chiều chiều sủng ái. Từ hầu hết hình ảnh phong phú: xuân thành (kinh thành vào mùa xuân), ngự liễu (cây liễu trong vườn ngự uyển) cùng lạp chúc (nến) trong “Hàn Thực” rất có thể thấy được cảm tình sâu đậm của tác giả, không diễn đạt sự trách móc, nhưng lại với ngụ ý cảnh báo và đề cập nhở, tình cảm sâu đậm dành cho quê hương quốc gia đều được chứa đựng trong thơ.

Bài thơ “Hàn Thực” của xứ hàn Hoành được đánh giá rất cao vị Đường Đức Tông, phải ông được đề bạt lên Giá cỗ lang trung, Tri chế cáo, sau đây được thường xuyên thăng chức mang lại Trung thư xá nhân.

Khi Hàn Hoành viết “Hàn Thực”, ông chưa từng có để ý đến rằng sẽ thông qua bài thơ này và để được thăng quan tiền tiến chức, đấy là một ví dụ nổi bật cho câu “vô trung ương sáp liễu liễu thành âm”, trong lòng hoàn toàn không có mong cầu tuy nhiên lại có đến tác dụng ngoài ý muốn đợi. Nỗ lực là ở con người, thành công hay là không là vì chưng ông Trời quyết định, chỉ cần bọn họ luôn gia hạn sự thực tình và thiện niệm, làm hầu hết chuyện đúng đắn, ko chút mong cầu, ông Trời chắc chắn là sẽ trả lại cho bọn họ những tác dụng tốt nhất.