Cách dùng lệnh rotate trong cabai mua niem vui cua em
Đề 1: Phân tích cùng nêu cảm nghĩ của em sau khi học bài “Phong cỏch hồ Chớ Minh”
của Lê Anh Trà.
“Phong biện pháp Hồ Chí Minh” rút trong bài “Phong biện pháp Hồ Chí Minh, cái béo múp gắn với loại giản dị” của Lê Anh Trà in vào cuốn sách “Hồ Chí Minh và văn hoá Việt Nam” – năm 1990.
Luận điểm thứ nhất mà bạn viết đặt ra là khoảng sâu rộng lớn vốn tri thức văn hóa truyền thống của
Hồ Chí Minh. Bởi vì đâu mà có vốn tri thức văn hóa ấy ? hồ chí minh có một cuộc sống đời thường phong phú, sôi nổi. Bạn “đ tiếp xúc” với văn hoá nhiều nước làm việc phương Đong và
phương Tây. Tín đồ “đ gạnh lại” những hải cảng, “đ thăm” các nước châu Phi, châu á, châu mĩ. Fan “đ sống dài ngày” sinh hoạt Anh, làm việc Pháp. Lúc có tác dụng bồi, thời gian cuốc tuyết, lúc làm nghề cọ ảnh.Chế Lan Viên cũng đG gồm lần viết:
“Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể,
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mĩ, châu Phi
Những đất tự do, phần đông trời bầy tớ Những con đường cách mạng đang tìm đi”. ( “Người đi tìm kiếm hình của nước” )
Bạn đang xem: Cách dùng lệnh rotate trong cabai mua niem vui cua em





Xem thêm: Khi Em Đã Lớn
Bạn vẫn xem trăng tròn trang mẫu mã của tư liệu "Tuyển tập các bài văn hay lớp 9", để thiết lập tài liệu cội về máy bạn click vào nút DOWNLOAD sinh hoạt trênTuyển tập một trong những bài văn xuất xắc lớp 9Đề 1: Phân tích và nêu cảm giác của em sau khoản thời gian học bài “Phong cỏch hồ nước Chớ Minh”của Lê Anh Trà.“Phong biện pháp Hồ Chí Minh” rút trong bài “Phong giải pháp Hồ Chí Minh, cái béo bệu gắn với mẫu giản dị” của Lê Anh Trà in trong cuốn sách “Hồ Chí Minh cùng văn hoá Việt Nam” – năm 1990.Luận điểm đầu tiên mà ng−ời viết nêu lên là trung bình sâu rộng lớn vốn tri thức văn hóa truyền thống củaHồ Chí Minh. Vị đâu mà bao gồm vốn tri thức văn hóa ấy ? sài gòn có một cuộc sống thường ngày phong phú, sôi nổi. Ng−ời “đ tiếp xúc” với văn hoá nhiều n−ớc ngơi nghỉ ph−ơng Đong vàph−ơng Tây. Ng−ời “đ kẹ lại” những hải cảng, “đ thăm” các n−ớc châu Phi, châu á, châu mĩ. Ng−ời “đ sống nhiều năm ngày” sinh hoạt Anh, làm việc Pháp. Lúc có tác dụng bồi, cơ hội cuốc tuyết, lúc làm cho nghề rửa ảnh.....Chế Lan Viên cũng đG bao gồm lần viết:“Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể,Ng−ời đi hỏi mọi bóng cờ châu Mĩ, châu PhiNhững đất tự do, các trời bầy tớ Những nhỏ đ−ờng cách mạng đã tìm đi”. ( “Ng−ời đi tìm hình của n−ớc” )Ng−ời “nói và viết thành thục ” những ngoại ngữ nh− Pháp, Anh, Hoa, Nga....Cuộc đời Ng−ời “đầy truân siêng ”. Ng−ời “đ làm các nghề”, và đặc biệt là “đến đâu Ng−ời cũng học tập hỏi, tò mò văn hóa, thẩm mỹ đến một mức tương đối uyên thâm”. Sài gòn “đ tiếp thu” phần đa cái hay dòng đẹp của các nền văn hóa, cùng “đ nhào nặn” với mẫu gốc văn hóa truyền thống dân tộc đẫ thấm sâu vào hồn mình, ngày tiết thịt mình, phải đG trở nên “một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống siêu bình dị, siêu Việt Nam, hết sức ph−ơng Đông, nh−ng cũng đồng thời khôn xiết mới, khôn cùng hiện đại:. Giải pháp lập luận chặt chẽ, biện pháp nêu luận cứ xác đáng, lối diễnđạt tinh tế và sắc sảo của Lê Anh Trà đG làm cho sức thuyết phục lớn.Luận điểm thiết bị hai mà người sáng tác đ−a ra là lối sống rất bình dị, cực kỳ ph−ơng Đông, rấtViệt phái mạnh của hồ Chí Minh. Lê Anh Trà đG sử dụng ba luận cứ (nơi ở, trang phục, cáchăn mặc) để phân tích và lý giải và chứng tỏ cho vấn đề này. Dòng “cung điện” của vị chủ tịchn−ớc là 1 trong những chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ cạnh bên chiếc ao. Chỉ vẻn vẹn có vài chống “tiếp khách, họp Bộ chủ yếu trị, thao tác làm việc và ngủ”, đồ vật “rất mộc mạc, solo sơ”. Xiêm y của Ng−ời “hết sức giản dị” với bộ xống áo bà cha nâu, mẫu áo trấn thủ, đôi dép lốp “ thô sơ nh− của các chiến sĩ tr−ờng Sơn”. Cách nhà hàng siêu thị của hcm “rất đạm bạc”: cá kho, rau xanh luộc, d− ghém, cà muối, cháo hoa..., chính là “những món ăn dân tộc không chút ước kì”. Phần đông luận cứ mà ng−ời viết nêu ra không tồn tại gì mới. Những ng−ờiđG nói, đG viết, các hồi kí đG để lại cơ mà ta đG biết. Nh−ng Lê Anh Trà đG viết một giải pháp giản dị, thân mật, trân trọng và ca ngợi.Phần còn lại, người sáng tác đG comment phong biện pháp Hồ Chí Minh. So sánh với cuộc sống thường ngày của một vị lGnh tụ, một vị tổng thống, một vị vua hiền..., rồi ông không thể tinh được khẳng địnhHồ Chí Minh đG “sống mang lại mức đơn giản và ngày tiết chế nh− vậy” :. Lê Anh Trà “bất giác suy nghĩ đến”, liên t−ởng mang lại Nguyễn TrGi cùng Nguyễn Bỉnh Khiêm, trích dẫn hai câu thơ của Trạng Trình: “Thu nạp năng lượng măng trúc, đông ngã giá - Xuân tắm hồ sen, hạ vệ sinh ao” để đi tới ca ngợi nếp sống giản dị và đơn giản và thanh đạm của hồ nước Chí Minh, của các vị danh nho không hẳn là “tự thần thánh hóa, tự làm cho khác đời”, mà lại là “lối sinh sống thanh cao, mnột biện pháp di d−ỡng tinh thần, một quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống, có công dụng đem lại hạnh phúc, cao quý cho trung tâm hồn cùng thể xác”.Tóm lại, Lê Anh Trà đG lập luận một cách chặt chẽ, nêu ra những luận cứ xác thực, lựa chọn lọc, trình bày khúc phân tách với toàn bộ tấm lòng ng−ỡng mộ, truyền tụng “Nhà văn hóa truyền thống lớn, nhà đạo đức nghề nghiệp lớn, nhà biện pháp mạng lớn, nhà chính trị to đ quấn chặt cùng nhau trong bé ng−ời hồ nước Chí Minh, một nhỏ ng−ời siêu giản dị, một bé ng−ời Việt Nam gần gũi với đa số ng−ời”.Đọc nội dung bài viết của Lê Anh Trà, họ học tập đ−ợc bao nhiêu điều tốt đẹp vềphong biện pháp Hồ Chí Minh, vị lGnh tụ mến yêu của dân tộc.--------------------------------------------ðề 2. Em hóy Phõn tớch bài bác thơ “Viếng lăng Bỏc” của Viễn PhươngChủ tịch hồ Chớ Minh - vị cha già kớnh yờu của dõn tộc nước ta – ủó góp sức trọn ủời mỡnh đổ vỡ sự nghiệp giải phúng ủất nước. Tín đồ ra ủi năm 1969, ủể lại biết bao nỗi yêu thương nhớ với xút xa mang đến Tổ quốc. Cú những nhà thơ ủó viết bài thơ tưởng nhớ về Bỏc, với “Viếng lăng Bỏc” của Viễn Phương là giữa những bài thơ xuất nhan sắc nhất. Chỳng ta hóy cựng ủến với bài thơ ủể cảm nhận ủược cảm xỳc ấy.“Con ở miền nam ra thăm lăng Bỏc....Muốn làm cho cõy tre trung hiếu chốn này”Năm 1976, sau ngày ủất việt nam ủược hoàn toàn giải phúng, lăng Bỏc ủược khỏnh thành. đơn vị thơ Viễn Phương từ miền nam bộ ủó ra thăm lăng Bỏc. Cảm xỳc dõng trào, công ty thơ ủó làm một bài thơ như một lời bộc bạch chõn tỡnh của hàng triệu người con miền nam bộ với Bỏc. ðõy là một bài thơ ủặc sắc, giàu ý nghĩa, làm cho những người ủọc xỳc ủộng.Hai khổ thơ ủầu là những anh dũng xỳc ban ủầu trong phòng thơ khi ủược lần ủầu ủếnthăm lăng Bỏc: một chỳt trường đoản cú hào, xen lẫn vui sướng, lẫn xỳc ủộng khi chuẩn bị ủc kề cận bờn Ng` phụ thân thõn yờu của dõn tộc.Bằng phần lớn hỡnh ảnh ẩn dụ nhiều sức gợi, nhụn ngữ bỡnh dị nhưng hàm sỳc, tinh tế, ủoạn thơ ủó ủể lại trong lũng người ủọc hầu như cảm xỳc vụ cựng sõu sắc.Hai khổ cuối bài bác thơ như các nốt nhạc du dương, trầm bổng, rộo rắt như tấm lũng tha thiết yờu mến trong phòng thơ cùng với Bỏc. Bởi những ngụn từ ẩn dụ ủặc sắc,từ ngữ bỡnh dị nhưng giàu sức gợi, cõu thơ ủó khơi gợi trong lũng fan ủọc mọi rung ủộng sõusắc và ủỏng quý.Bài thơ ủược phõn chia theo bố cục thời gian, cùng khổ thơ ủầu tiờn núi về cảm xỳc của tỏc mang khi nhỡn thấy lăng Bỏc từ bỏ xa.“Con ở khu vực miền nam ra thăm lăng Bỏc”Cõu thơ ủầu tiờn thật ngắn gọn dẫu vậy nú lại là 1 trong lời tõm sự chõn tỡnh của phòng thơ cũng giống như hàng triệu người con miền Nam. Một giờ “con” thật ấm ỏp, ngay gần gũi, biểu hiện lũng kớnh yờu to lớn ủối với Bỏc. Bỏc thật thân cận với tín đồ dõn, như là 1 trong những vị phụ vương già của dõn tộc. “Con làm việc miền Nam” - mấy giờ ấy bao quát một nỗi ủau và một niềm từ hào. Miền Nam cực khổ và anh hựng, miền nam ủi trước về sau, miền nam bộ thành ủồng Tổ quốc, miền nam bộ vừa chiến thắng kẻ thự hung bạo trở về trong ủại gia ủỡnh nước ta ủõy Bỏc ơi! bên thơ mong mỏi nhỡn thấy Bỏc một lần sau thời điểm ủất nước ủó giải phúng nhưng mà thật ủau xút, Bỏc ủó khụng cũn. đổ vỡ vậy, từ “viếng” ủó ủược công ty thơ thay bằng từ “thăm” ủể giảm nhẹ nỗi ủau cũng như bày tỏ niềm tin rằng Bỏc vẫn sinh sống mói.“ðó thấy trong sương hàng tre bỏt ngỏtễi hàng tre xanh xanh Việt NamBóo tỏp mưa sa ủứng thẳng hàng”ðập vào mắt công ty thơ là hỡnh hình ảnh hàng tre xanh ngắt trước lăng Bỏc. Cõy tre - biểu tượng cho sự bất khuất, kiờn cường nhưng giản dị, thanh cao của bạn dõn việt nam – ủó ủể lại một lốt ấn ủậm nột trong lũng tỏc giả trước khi bước vào lăng Bỏc. Hàng tre bỏt ngỏt – mặt hàng tre xanh xanh – mặt hàng tre Việt Nam: mặt hàng tre bao ủời như một lốt hịờu ủặc biệt của dõn tộc. Mặt hàng tre trựm búng mỏt rượi lờn bao rứa hệ cuộc ủời, mặt hàng tre với bao phẩm chất của con bạn Tổ quốc ta: dẻo dai, ủoàn kết, bất khuất, kiờn cường. Ở Bỏc cú toàn bộ những gỡ cơ mà những nhỏ người vn từng cú, cũng cỏi vết hiệu xanh rì sự sinh sống ấy, cũng cỏi kiờn cường “ủứng thẳng hàng” vào “bóo tỏp mưa sa” ấy. Dõn tộc ta thiệt sự cú sức sống mónh liệt, mang đến dự đều thử thỏch của thiờn nhiờn, của lịch sử dân tộc cú khắc nghiệt cỏch mấy thỡ vẫn kiờn cường kháng chọi, và vẫn nỗ lực ủứng thẳng chứ nhất định khụng chịu đựng bị bẻ cong. Hàng tre ủứng ủú, bờn lăng Bỏc như ru giấc ngủ ngàn thu của Bỏc, gắn bú mói mói với Bỏc như dõn tộc vn vẫn kớnh trọng Bỏc mói mói.ðến sát lăng Bỏc, xếp sản phẩm vào viếng thỡ tỏc giả cú thờm các cảm xỳc mới.“Ngày ngày phương diện trời ủi qua trờn lăngThấy một mặt trời trong lăng vô cùng ủỏ”Hai cõu thơ sinh ủộng với khá nhiều hỡnh hình ảnh gợi cảm ủược sinh sản nờn từ rất nhiều hỡnh hình ảnh thực và hỡnh hình ảnh ẩn dụ súng ủụi cùng với nhau. Một mặt trời thực ủi qua trờn lăng, là mặt trời của trường đoản cú nhiờn, của muụn loài, soi sỏng đến muụn loài, ủem lại sức sống, cống hiến và làm việc cho thế giới. Từ phương diện trời thật ấy, một khía cạnh trời ẩn dụ khỏc hiện ra trong lăng, siêu ủỏ. Bỏc nằm trong lăngvới ỏnh sỏng ủỏ bao quanh như một mặt trời. Bỏc tồn tại vĩnh cửu vào lũng mọi người dõn việt nam như sự lâu dài của một phương diện trời thật. Bỏc soi sỏng ủường đến dõn tộc ta ủi, góp sức cả cuộc ủời cho việc nghiệp giành ủộc lập của Tổ quốc. Bỏc giỳp nhõn dõn ta thoỏt khỏi kiếp sinh sống nụ lệ, biến đổi một con người tự do ủể bõy tiếng ủược hạnh phỳc. Cụng lao của Bỏc ủối với dõn tộc ta cũng như mặt trời, to lớn khụng nhắc xiết. Bỏc là 1 trong những mặt trời. Cỏi ẩn dụ phương diện trời sinh sống ủõy khụng biết ủó ủủ núi về Bỏc không ?. Khụng,nếu núi Bỏc là phương diện trời thỡ phải nhấn mạnh thờm mang đến rừ cỏi ủặc tớnh của vầng phương diện trời ấy: khôn xiết ủỏ. Cỏi mặt trời ủang tỏa sỏng trờn cao kia, cỏi phương diện trời của thiờn nhiờn, thay mặt của mối cung cấp núng, nguồn sỏng, nguồn sự sống ấy, khụng phải khi nào cũng nguyờnvẹn núm ủõu, khụng cần lỳc nào thì cũng ấm núng rứa ủõu! Vầng mặt trời ấy cú thể bị búng ủờm lấn ỏt. Dẫu vậy vầng mặt trời Bỏc hồ nước của ta thỡ mói mói ủỏ thắm, mói mói là nguồn sưởi ấm, mối cung cấp sỏng soi ủường mang đến con người việt nam Nam. Hụm ni cú hai mặt trời chiếu rọi trờn ủường ủời: một mặt trời lan sỏng trước mặt, một khía cạnh trời lan sỏng tõm hồnNhư mặt trời kia, Bỏc ở trong về vĩnh cửu. Bỏc vẫn sống mói vào lũng mỗi con người việt Nam.“Ngày ngày dũng người ủi vào thương nhớKết tràng hoa dõng bảy mươi chớn mựa xuõn”Cựng với mặt trời ủi qua trờn lăng, ngày ngày dũng bạn vẫn ủi qua lăng trong thương nhớ. ðiệp ngữ “ngày ngày” ý núi rằng nhõn dõn ta mói luụn ghi lưu giữ cụng lao to phệ của Bỏc, mói mói là như vậy. Nhịp thơ của ủoạn chậm, miêu tả ủỳng tõm trạng khi ủứng xếp hàng trước lăng ngóng ủến lượt vào, ngậm ngựi tưởng nhớ ủến Bỏc ủó khuất. Tuy vậy, nhịp thơ chầm lừ đừ như cách chõn bạn ủi trong cuộc tưởng niệm mà saocõu thơ vẫn khụng ai oán ? phải rồi. Chỳng ta khụng làm cỏi bài toán tưởng niệm bỡnh hay với Bỏc như một người ủó khuất. Dũng bạn ủang ủi ủõy là ủang ủi trong cuộc hành trỡnh ca ngợi vinh quang của Bỏc. Cùng tràng hoa vinh quang quẻ này khụng buộc phải ñược kết bởi những bụng hoa bỡnh thường xuyên như đầy đủ tràng hoa giàu sang khỏc trờn ủời ủõu. Tràng hoa ủõy là 1 trong hỡnh hình ảnh ẩn dụ của tỏc giả, ủú chớnh là đa số ủoỏ hoa thật sự của ủời, là ủàn bé mà Bỏc ủó cầm cố cụng tạo thành nờn suốt bảy mươi chớn mựa xuõn Bỏc sống trờn ủời. Phần đa bụng hoa trong vườn Bỏc nay ủó khủng lờn, nở rộ ngỏt mùi hương kớnh dõng lờnBỏc.Vào bờn trong lăng Bỏc, thấy Bỏc ủang ở ủú, công ty thơ lại một đợt nữa cố cất tiếng mức nghẹn ngào:“Bỏc nằm trong giấc ngủ bỡnh yờnGiữa một vầng trăng sỏng dịu hiền”Khung cảnh bờn vào lăng thiệt ờm dịu, thanh bỡnh. Lỳc này, trước mặt mọi bạn chỉ cú hỡnh hình ảnh Bỏc. Bỏc nằm ủú trong giấc mộng vĩnh hằng. Bỏc mất thiệt rồi sao? Khụngủõu. Bỏc chỉ ở ủú ngủ thụi, Bỏc chỉ ngủ thụi mà! trong cả bảy mươi chớn năm cống hiếncho ủất nước, bõy giờ đồng hồ ủất nước ủó bỡnh yờn, Bỏc bắt buộc ủược ngơi nghỉ chứ. Phủ quanh giấc ngủ của Bỏc là 1 trong những “vầng trăng sỏng nhẹ hiền”. ðú là hỡnh hình ảnh ẩn dụ cho trong thời hạn thỏng thao tác làm việc của Bỏc, lỳc nào thì cũng cú vầng trăng bờn cạnh thai bạn. Từ giữa chốn từ ủày, ủến “cảnh khuya” nỳi rừng Việt Bắc, rồi “nguyờn tiờu”Tuy ... Mê mẩn mê cùng không phân biệt đ−ợc quý hiếm của loại bình dị, nhỏ tuổi bé nh−ng thực thụ nh− anhđG từng không sở hữu và nhận ra.Nguyễn Minh Châu đG thành lập nhiều bỏ ra tiết, hình hình ảnh mang chân thành và ý nghĩa biểu t−ợng. ậ phần đầu truyện là hình ảnh những bông hoa bởi lăng còn sót lại, là màu xoàn thau xen lẫn màu xanh non của bGI bồi bên kia sông Hồng, là “những tảng đất đổ oà vào giấc ngủ”, khi đứa nam nhi ra đI để triển khai hành trình tới bến quê, tuy nhiên hành, Nhĩ cũng triển khai một hành trình nhọc nhằn, “đau nhức”. Nam giới trai trẻ, ng−ời hoàn toàn có thể thực hiện nay chuyến thanh lịch sông một cách dễ dãi thì vẫn “chùng chình” vì chưng những vậy cuộc t−ớng sĩ và không thấy đ−ợc chân thành và ý nghĩa của hành trình. Ng−ời không hề thời gian nữa thì tự mình chỉ triển khai đ−ợc một nửa của hành trình dài một mét trường đoản cú nệm ở tới cửa sổ! Những khoảng không gian vào mối liên hệ thời gian nh− là biểu t−ợng của nghịch lí bừng ngộ, ở phần lớn chặng không giống nhau của sự thám hiểm cuộc đời:“Vừa nghe Tuấn nện lộp bộp song dép sa bô xuống thang, Nhĩ đG thu hết tàn lực lết dần dần trên mẫu phản gỗ. Nhấc bản thân ra đ−ợc phía bên ngoài chiếc nệm nằm, anh t−ởng tôi vừa bay đ−ợc một phần hai vòng tráI khu đất – trong một chuyến đi công tác tại một n−ớc mặt Mĩ La-tinh hai năm tr−ớc đây. Anh mệt lử. Cùng đau nhức. Ngồi lại ngủ một chặng và chỉ ao ước có ai đỡ mang lại để ở xuống...Lũ trẻ con tiếp sức cho anh, góp anh đI nốt “nửa vòng tráI đất” còn lại:“Cả đàn trẻ xúm vào, và rất n−ơng nhẹ, giúp anh đI nốt nửa vòng tráI đất – trường đoản cú mép tấm nệm lăn ra mép tấm phản, khoảng cách −ớc chừng năm chục phân”.Đó là ân đức mà cuộc đời dung dị, hồn nhiên đem đến cho Nhĩ. Anh h−ớng tới khoảng không gian mơ −ớc phía bên ngoài cánh hành lang cửa số nhờ các bàn tay “chua lòm mùi hương d−a”. Lại là việc cứu cánh của cái bình dị. “Ngay lúc ấy”, bắt đầu từ thời gian Nhĩ đ−ợc ngồi gần kề ngay sau khuôn cửa ngõ sổ, khi hình hình ảnh của “cáI miền khu đất mơ −ớc” hiện ra ngay tr−ớc mắt anh, trong con ng−ời chất chứa nghịch lí ấy ra mắt dòng suy t−ởng sâu sắc. Cùng với ngòi bút sắc sảo, Nguyễn Minh Châu đG xung khắc hoạ thành công xuất sắc tâm trạng của nhân thứ này.Hình ảnh con đò ngang với cánh buồm nâu bạc bẽo trắng hiện ra qua cái nhìn của nhỏ ng−ời sẽ khao khát bờ bến cũng mang chân thành và ý nghĩa biểu t−ợng. Đó là “nhịp cầu” nối tới bến quê mơ −ớc:... “cáI vật nhưng mà Nhĩ thấy được tr−ớc tiên lúc đ−ợc ngồi gần kề ngay sau khuôn cửa ngõ sổ là một trong những cánh buồm vừa bắt gió căng phồng lên. Nhỏ đò ngang hằng ngày chỉ qua lại một chuyến giữa phía 2 bên bờ ngơi nghỉ khúc sông Hồng này vừa mời bắt đầu chống sào ra khỏi chân bGI bồi mặt kia, cánh buồm nâu bạc tình trắng vẫn còn đấy che lấp gần hết cái miền khu đất mơ−ớc”.Biết đâu Nhĩ không thể đủ mức độ để ngóng chuyến đò của ngày ngày sau thì sao! Ng−ời nam nhi mang theo “sứ mệnh” triển khai niềm mơ −ớc ở đầu cuối của anh “đang sà vào trong 1 đám ng−ời nghịch phá cờ vậy trên hè phố. Suốt thời gian sống Nhĩ cũng đG từng chơi phá cờ cụ trên các hè phố, thật là không chấm dứt ra đ−ợc”. Nó rất có thể bị nhỡ chuyến đò quý phái sông. Cảđời Nhĩ đG nhỡ chuyến đò ấy. Vào sự lo lắng, khắc khoảI vốn th−ờng trực của mộtng−ời đang sống những giờ đồng hồ phút cuối cùng, Nhĩ đG ngẫm ra: “con ng−ời ta bên trên đ−ờngđời thật khó khăn tránh đ−ợc các cái điều vòng vèo hoặc chùng chình, vả lại nó đG thấy gồm cáI gì lôi cuốn ở bên đó sông đâu? may ra chỉ gồm anh đG từng trảI, đG từng in gót chân khắp mọi chân trời xa lạ mới thấy được hết sự giàu có lẫn hầu hết vẻ đẹp mắt của một chiếc bGI bồi sông Hồng ngay bờ mặt kia, cả trong số những nét tiêu sơ, và cái điều riêng anh mày mò thấy giống nh− một niềm đê mê pha lẫn cùng với nỗi hối hận đau đớn, lời lẽ không bao giờ giảI mê say hết”. Ng−ời ta khó rất có thể làm lại đ−ợc hồ hết gì thuộc về thừa khứ, cần yếu đI lại đầy đủ chuyến đò đG nhỡ. Chiếc bến quê khôn cùng gần, cùng không khó khăn gì đểđến đó, nh−ng nếu cứ mắc vào cái mớ “chùng chình” cố gắng cuộc rất rất có thể ta đã không lúc nào đến đ−ợc.Không buộc phải ngẫu nhiên nhưng tác giả để cho hình hình ảnh Liên – vợ Nhĩ lộ diện trong dòng suy xét của nhân trang bị này:... “cũng nh− cánh bGI bồi đã nằm phơI mình bên kia, vai trung phong hồn Liên vẫn không thay đổi vẹn số đông nét tần tảo và chịu đựng hi sinh từ bao đời x−a, và cũng chính nhờ có điều đó mà sau đông đảo ngày mon bôn tẩu, tìm kiếm kiếm... Nhĩ đG tìmthấy đ−ợc nơi n−ơng tựa là gia đình trong hồ hết ngày này”.Liên nh− là hiện tại thân của mẫu bến quê mà lại Nhĩ đG từng không sở hữu và nhận ra. Nhĩ bắt gặp tấm áo vá của vk khi anh đG thừa nhận thức đ−ợc quý giá của dòng gần gũi, bình dị. Sự tần tảo, chịu đựng mất mát ở Liên cũng là vẻ đẹp của ng−ời thiếu nữ Việt nam nói chung. Chưa phải khi Nhĩ nhận thấy những chiếc đó bắt đầu có, nó là vẻ đẹp bền bỉ muôn đời nh−ng chỉ khi Nhĩ ý thức một cách thâm thúy về “bến quê” thì anh bắt đầu phát hiển thị nó, cảm nhận đ−ợc nó. Kiểu như nh− hình ảnh “từng miếng vá bên trên lá buồm cánh dơI in nhảy trên một vùng n−ớcđỏ” chỉ rất có thể rõ ràng đến cố gắng khi con đò ngang gắn sát với bến quê lại sát bờ bên này, lại ngay sát anh, nhằm Nhĩ bao gồm đ−ợc cảm xúc “chính mình trong tấm áo greed color trứng sáo và chiếc mũ nan rộng lớn vành, nh− một đơn vị thám hiểm đang chậm rãi rGI để từng b−ớc chân lên loại mặt đất dấp dính phù sa”.Truyện khép lại bởi hình hình ảnh “chuyến đò ngang mỗi ngày một chuyến... Vừa va vào dòng bờ đất lở dốc đứng phía bên này”. Vị trí này là thị thành, bên kia là bến quê. Bên này chông chênh xói lở, bên kia vững xoàn bồi đắp. Sự t−ơng phản này nh− một lời cảnh thức giấc về dấn thức, ý thức giữ gìn hồ hết giá trị bình dị, vẻ rất đẹp của cái thân tình, ngay gần gũi,để ng−ời ta không hẳn thảng thốt vị “những tảng khu đất đổ oà vào giấc ngủ”.Giống hoa bởi lăng nhợt nhạt từ bỏ khi mới nở thốt nhiên cháy thẫm lên gần như bông sau cùng nh− xác thực xót xa tr−ớc cáI ý muốn manh tung trôI của tạo thành hoá. Nhĩ muốn con trai mình không tái diễn con đ−ờng tới đầy đủ giá trị thực thụ nh− anh đG trảI qua. Day dứt, trằn trọc nh− cố kỉnh âu cũng sót lại đ−ợc nào đấy khi ở xuống để mọi tảng đất đổ ập xuống chốn không cùng.--------------------------------------ðề 14. Phõn tớch hỡnh ảnh con chú Bấc trong truyện ngắn “Tiếng hotline nơi hoang dó”của nhà văn Giắc Lõn - ủơn.Trong thẩm mỹ và nghệ thuật văn ch−ơng, mô tả tâm lí, tình yêu đG là khó (miêu tả trung khu lí nhân vật là một trong những b−ớc tiến béo trong lịch sử dân tộc văn học), miêu tả tình cảm của một con chó lại càng cạnh tranh hơn, dẫu rằng trong số các loài vật nuôi, chó đ−ợc xem như là loài gần gũi nhất, chung tình nhất đối với con ng−ời.Thế nh−ng khi Giắc Lân-đơn viết Tiếng hotline nơi hoang d , điều ấy d−ờng nh− không khiến ra bất kể một trở ngại nào. Mẩu chuyện về chú chó Bấc, gần như tâm t−, tình yêu của nóđ−ợc dựng lên rất là sinh động, gần gũi đến mức ví như ch−a thâu tóm đ−ợc cốt truyện, bấtchợt đọc một đoạn như thế nào đó, bạn đọc dễ lầm t−ởng nhân vật chủ yếu trong truyện là 1 trong những con ng−ời. Tuy nhiên câu chuyện đ−ợc kể từ ngôi thứ cha nh−ng rất có thể coi đó là việc hoá thân toàn vẹn ở trong phòng văn vào nhân vật.Đoạn trích hầu nh− không có sự khiếu nại nào đáng kể, chỉ là đa số tâm t−, tình yêu của Bấc so với chủ, cố nh−ng phía trên lại là một trong nhiều đoạn văn thành công xuất sắc của tác phẩm. Một phần nguyên vày là vị trong đó, phần nhiều tâm t−, cảm tình của Bấc đG đ−ợc diễn đạt hết mức độ sâu sắc, thể hiện tài năng quan sát và cảm nhận nhạy bén, tinh tế ở trong phòng văn.Đoạn bắt đầu chỉ có đặc thù giới thiệu, nh−ng không vì thế mà kém sức hấp dẫn.Đó là 1 trong những thứ tình cảm hoàn toàn mới mẻ mà Bấc ch−a từng cảm giác bao giờ. Đối chứng cụ thể là mối quan hệ của Bấc với các thành viên trong gia đình thẩm phán Mi-lơ:− Với đầy đủ cậu đàn ông của ông Thẩm, tình cảm ấy "chỉ là chuyện làm ăn lẫn hội thuộc ph−ờng".− Với đều đứa cháu nhỏ của ông Thẩm, là "trách nhiệm ra oai phong hộ vệ".− cùng với ông Thẩm, chính là thứ "tình bạn trịnh trọng và đ−ờng hoàng".Trong những quan hệ này, Bấc gồm vị thế trọn vẹn khác với một nhỏ chó thông th−ờng. Đó chưa hẳn là quan hệ của một loài vật nuôi đối với chủ mà là mối quan hệ bình đẳng giữa một con ng−ời cùng với một nhỏ ng−ời. Nh−ng điều đặc biệt quan trọng nhất là trong khoảng thời gian đó, Bấc ch−a bao giờ cảm thấy một "tình th−ơng yêu thương sôi nổi, nồng cháy, th−ơng yêu đến tôn thờ, th−ơng yêu mang đến cuồng nhiệt" nh− tình cảm đối với Thoóc-tơn. Đó là một trong cách bắt đầu thực sự ấn t−ợng.Trong quan hệ với Thoóc-tơn, vị nỗ lực của Bấc cũng không cố đổi. Nó từ bỏ coi mình là một ng−ời các bạn trung thành. Có lẽ điểm mấu chốt khiến cho sự khác biệt trong cảm xúc của Bấc đó là cách nghĩ của Thoóc-tơn. Đối với thẩm phán Mi-lơ và hồ hết ng−ời chủ khác, Bấc chẳng qua cũng chỉ là 1 con đồ gia dụng nuôi cơ mà thôi (nói nh− ngôn từ của Bấc thì đó là quan hệ thuần tuý bởi công việc), cho dù nó gồm lập đ−ợc bao nhiêu chiến tíchđi chăng nữa. Nh−ng Thoóc-tơn thì khác. Anh đích thực coi Bấc nh− một ng−ời bạn và đối xử cùng với nó cũng nh− với 1 ng−ời bạn.Những vấn đề hằng ngày ra mắt trong mối quan hệ giữa Thoóc-tơn và Bấc đ−ợc tác giả kể lại rất giản dị nh−ng bao gồm sức thu hút thật quánh biệt. đông đảo cử chỉ, hành động đ−ợc diễn tả xen kẽ với những cụ thể cụ thể, sinh động cho biết thêm tình cảm của Thoóc-tơn dành riêng cho Bấc đG v−ợt qua quan hệ chủ tớ thông th−ờng. Anh âu yếm những con chó "nh− thể chúng là con cái của anh vậy". Bấc vốn là 1 con chó thông minh, nó hiểu các cử chỉ của nhà có chân thành và ý nghĩa nh− rứa nào, vì chưng vậy, nó cũng đáp lại bằng một tình yêu chân thành nh−ng không thua kém phần nồng nhiệt. Bản thân nó vượt đỗi vui s−ớng, mang lại độ "t−ởng chừng nh− trái tim mình nhảy tung ra khỏi cơ thể vì thừa ngây ngất". Mỗi hành động của Bấc cũng biểu lộ quá nhiều ý nghĩa khiến cho Thoóc-tơn cũng nh− mong kêu lên, t−ởng nh− con chó đã nói với anh bởi lời chứ chưa phải chỉ qua hành động.Cách bộc lộ tình cảm của Bấc cũng khá khác th−ờng. Cái biện pháp nó xay hai hàm răng vào tay công ty một cơ hội lâu cho thấy thêm tình cảm của Bấc dành cho Thoóc-tơn mGnh liệt đến mức nào. Phương diện khác, nó lại không còn vồ vập, truy lùng nh− những con chó khác cơ mà chỉ lặng lẽ tôn thờ, quan sát chủ theo một cách rất đặc biệt mà chỉ nó mới có thể biểu thị nh− vậy. Sự giao cảm bằng ánh mắt giữa nó với Thoóc-tơn đG nói lên tất cả sự ng−ỡng mộ, thành kính, tình th−ơng yêu thương của Bấc so với ng−ời nhà mang vào mình những tình cảm nhưng tr−ớc kia nó ch−a từng cảm thấy đ−ợc bao giờ.Sự thêm bó về cảm xúc giữa Bấc và chủ đ−ợc bộc lộ sâu rộng trong phần cuối củađoạn trích. Càng yêu chủ từng nào thì Bấc lại càng sợ mất bấy nhiêu. Bởi vì vậy, nó luôn bám theo Thoóc-tơn với không tránh anh nửa b−ớc. Chi tiết Bấc không ngủ "tr−ờn qua giálạnh mang đến tận mép lều, đứng đấy, lắng nghe tiếng thở túc tắc của chủ..." hết sức sống động, gồm sức miêu tả lớn hơn hết những lời giGi bày trực tiếp, nó biểu thị khả năng quan liền kề và biểu đạt rất sắc sảo của tác giả.Sức thu hút của đoạn trích này nói riêng với cả truyện ngắn Tiếng điện thoại tư vấn nơi hoang d nói chung so với bạn gọi còn ở ý nghĩa sâu sắc xG hội thâm thúy mà nó đG gợi lên. Trong cuộc đua tranh quyết liệt để giành đơ của cải, giành giật sự sống của nhỏ ng−ời, hầu hết quan hệ tình cảm những bị đẩy xuống hàng thiết bị yếu. Tình cảm, lòng yêu thương th−ơng sâu sắc giữa Bấc và Thoóc-tơn là lời ca ca tụng những tình yêu nhân hậu, cao quý, kêu gọi con ng−ời hGy tạm thời gác lại hồ hết đam mê vật chất để h−ớng mang đến một cuộc sống tốt đẹp, có ý nghĩa sâu sắc hơn.